Chùm cổ thi của Minh Hùng
Minh Hùng, tên thật là Bùi Minh Hùng
Sinh năm 1995 tại Hải Dương
Tốt nghiệp khoa Báo chí, Học viện Báo chí & Tuyên truyền
Hiện đang sinh sống tại Hà Nội
Minh Hùng bắt đầu viết thơ từ năm 2014 và đăng trên website Book Hunter
——-CHÙM CỔ THI——-
CỔ KHÚC
Gió lộng lầu cao
Ngựa khua vó ngạo
Kim ô liệng tây
Đàn ngân khúc dạo
Thương muôn ngày cánh nhỏ lang thang
Tà dương chớp rực mắt phượng hoàng
Mộng kết mưa xanh buồn lay lá liễu
Chuếnh choáng chiều chuông chùa chuốc rượu
Dặt dìu tơ chạm phiến mây tan
Ta nâng đàn
Mê loạn núi non
Nàng rủ áo
Phất điệu mềm cố quốc
Thuyền ai xuôi bến nước
Lòng vương phấn lem hồng
Cây reo chẹn nẻo gió đông
Ngàn năm thu chưa nở hết
Luống cúc ngủ trong vườn
Thầm thĩ nụ nhen hương
Thẹn tiên nương cánh ướt lệ trần
Thành cổ mây loang
Ngựa nện vó trầm
Dế gảy tịch tang
Đêm tàn sầu khúc
Ai về chốn xưa soi đáy nước?
Dao vàng thả tóc hoang…
KHÚC MƯA
Mưa là mưa là mưa òa đêm
Thắp trăng cao xiêm lụa ngón mềm
Nhạc trần ban nghìn năm ngủ
Rượu trời ủ
Rưới thiên thu
Trăng là trăng buồn thâu dạ du
Tắm Ngân giang chưa sạch oán thù
Nhịp vũ điên mời sói
Cánh tiên rũ
Ngàn điệu tru
Ta là hươu là nai là ai
Bước mê man đường mộng vẫn dài
Nào lang sói
Nào hoang vu nhân loại
Đến mà ru…
THU KHÚC
Nắng ngập ươm làn cúc tràn thung
Ai say ôm gục nước non cùng
Gối thu ru nàng trọn kiếp
Ngón thu nõn mở gió nhung
Miên êm màn mưa khép rèm cung
Ai lo trăng lạnh gảy tơ chùng
Phách chìm vườn lá rũ
Khách sầu đợi bao thu?
Chim về nam lạc cánh phù du
Ai thêu tiếng hót vọng sương mù
Rượu cạn vò lòng lại nhạt
Giấc mị mờ thoảng dung nhan
Lay run giọt châu rớt mi ngoan
Ai vừa sực tỉnh khóc mộng tàn
Đàn ngừng buông huyễn ảnh
Ta chập chờn thu tan
MỘNG CHÁY
Đúc chuông lớn vạn vòng ôm
Tiếng vọng nuốt mấy hoàng hôn?
Cất tháp cao dựng càn khôn
Số mệnh nào đợi ta nơi nhập nhòe tinh tú?
Say say tỉnh tỉnh, sao cho vẹn mộng?
Cợt cười nhật nguyệt, lòng chẳng thỏa lòng…
Ước thong dong
Như mây bay trên đồng hoa cải
Ong bay từ vườn cây trái
Giấc ngủ ám canh cửi tằm tang
Mùa mùa ngũ cốc phong đăng
Người người hoan ca vạn dặm
Nhà trăm gian nến ấm
Trẻ ngủ rồi
Ta với người tâm sự thâu đêm…
Thập diện ngựa hí rền
Giật mình thấy mộng tàn tro khói
Ta pha trà hoa cúc dâng trăng
Ngắm trăm gian bén lửa
Gió ngút liếm trời
Ai thét gào siết vòng vây
Sách muôn chương nào cháy
Ai hất tung cuộc cờ dang dở
Kìa thảm thiết hạc xanh
Ai đắm nốt mơ lành
Vườn sau êm đềm quỳnh nở
Cháy! Cháy đi!
Đền đài theo nước xuôi đông
Người về bãi lở
Ôm gốc dâu già
Hát câu từ biệt
Đò cũ còn qua?
Cháy! Cháy đi!
Nhìn cánh hoa rơi biết chẳng thể nào trọn vẹn
Lên tháp cao gom ý thơ phiêu tán
Đồng cải hoa vàng rực trên trời
Hồn cạn rượu, lửa nghẹn lời
Khép mi phiêu thả một đời mộng bay