Chùm thơ anh hùng của Minh Hùng
Minh Hùng, tên thật là Bùi Minh Hùng
Sinh năm 1995 tại Hải Dương
Tốt nghiệp khoa Báo chí, Học viện Báo chí & Tuyên truyền
Hiện đang sinh sống tại Hà Nội
Minh Hùng bắt đầu viết thơ từ năm 2014 và đăng trên website Book Hunter
—-CHÙM THƠ ANH HÙNG—-
NHẬT KÝ VƯỢT NGỤC
Ta bị hạ ngục lâu đến quên rằng mình còn sống
Quên rằng mình khác những chấn song
Ta bị nguyền ngủ thiếp giấc nghìn năm
Mơ máu đổ muôn dòng bàn cờ hẹp
Ta đã chết, đã sống và đã chết
Cả trăm lần như một mộng mới qua
Cánh chim bằng vươn bổng đội trời xa
Đâu biết trời là chiếc lồng giam lỏng
Đâu biết ao nam là vũng lầy mai phục
Ngày tháng xuân thu dệt lưới bao vây
Cánh chưa ngừng mà bỗng hụt nhịp bay
Trận gió đông đã mang điềm phản trắc…
Trong cuộc đời dài, trong cơn mơ chật
Người có từng nghe chim thảng thốt kêu?
Như một hồn vong bại cô liêu
Nhốt giữa xác trần loay hoay thân phận
Ta bỗng thành đồ chơi của định mệnh
Ta vui buồn, giận dữ bởi giật dây
Những vì sao vô nghĩa quá tầm tay
Ta yêu nhưng chịu an bài kiếp số.
Ta lạc lõng giữa áo quần xe cộ
Ta say theo cuộc tranh bá đồ vương
Ta cố mơ để quên cuộc tang thương
Quên sự thật mình bị trời chơi xỏ
Thơ là máu từ đôi cánh rỏ
Ta vượt lên cuộc tồn tại tù đày
Vượt ra ngoài tôi và các bạn
Vượt khỏi lúc này và ở đây
Này kẻ giật dây
Nếu ngươi không thể chết để chấm dứt u mê
Ta sẽ khiến ngươi ước gì mình có thể
KHAI NHẬT TỤNG
Nhạc vi vút
Giọng diễm mơ
Đêm trinh xõa xõa mái nguyệt tơ
Khí thanh lãng
Hồn ngật đảo
Ta lạc mùa vũ trụ bơ vơ
Mộng bốc hư vô
Tiên ca vọng hờ
Muôn chim cánh vỗ
Bỏ trăng rơi
Loay hoay trời đất lăn vệt mắt
Ngàn sao lim dim lịm tắt
Chỉ ta thầm tụng tên nàng
Gió phăng phăng
Nổi lửa tràn
Đôi cánh xưa đâu?
Lòng ta hỏa hoạn
Mặt trời bỏng rẫy bật lòng tay
Rọi nguyệt thiêu mây
Thét gào cháy cháy
Ta nghén một vũ trụ đảo điên
Địa cầu tan chảy
Ta với ta khóc cười nghiêng cõi
Máu thịt cuồng sôi
Ôi những cánh đào rơi
Rót rượu lên dâng triệu mặt trời
Bãi bờ nắng gội
Bèo trôi
Đỉnh vời nắng rọi
Mây trôi
Dang tay thét gọi
Vọng bóng lời?
Mây giăng tối
Hội tàn binh
Điệu vũ xoay tử lại sinh
Linh linh nắng
Mặt trời gọi
Chỉ ta thầm tụng tên mình
BIỂN NÍU TƠ TRĂNG
Mưa đêm nào ru ta về cõi
Gồng mình gióng búa
Toang toành mặt trống ngàn năm
Chân dậm tay run
Húc nhào cổng hẹp
Nàng mưa! Thanh âm nào đẹp?
Tang tình biển níu tơ trăng
Họa cùng ta tiếng thét
Mau lên! Vùng mơ quạnh…
Hay loài sấm sét
Hiểu ta chăng?
Lửa nào nhen lại mắt băng
Đàn nào lay hồn không động
Khởi lên đi mùa dữ dội
Mưa quấn tay mềm
Mưa ghìm vuốt sắc
Mặt hồ gườm tóe trăng trăng
Điệu vũ thả bung
Răng thú nghiến và tay tiên siết chặt
Đôi cánh dang không thiết trời êm lặng
Bão tố đến rồi! Chân trời bầm vụn ào ạt triều dương
Ồ nhịp trống còn vang
Hay ta mơ tiếng vọng?
TRĂNG MƯỜI BA
Trăng mười ba lén ngậm đầu non
Cô nhân hóa sói đợi mòn
Tiếng tru vỡ kìm họng cháy
E gió động mành trăng buông
Trăng bồng ru ơi ả càn khôn
Chén ai quăng men dậy sóng cồn
Ngân giang nồng sao trăng lạnh
Trăng nằm đợi nữa một thi nhân?
Thu lộng cao để trăng còn xanh
Trăm năm nằm mộng giấc chẳng thành
Trăng nở thơm khẽ cười trăng ngạo
Người lại quên chăng?
TÂM SỰ CHÀNG ACHILLES
Nhân một dịp nhớ lại cuộc chiến thành Troy
Tôi thèm mưa rào đầu ngõ
Nỗi buồn con thú trúng tên
Vết thương bầm chân trời vụn
Họng khô thét vọng sấm rền
Tôi khát những hoàng hôn máu
Luênh loang tắm vũ trụ cuồng
Triệu gã mặt trời hấp hối
Ngụp trong hồng thủy vô thường
Tôi đói vạn dòng nham thạch
Chảy tan huyết nhục hình hài
Đất trời đổ nghiêng cột trụ
Đêm ngày nát nhịp ban mai
Ôi hoang mạc lòng tôi lạnh
Cát bụi mơ lấp ngút ngàn
Tôi mơ một giây yên lặng
Em in tôi dấu trần gian