Chùm thơ xuân của Hà Thủy Nguyên
Hà Thủy Nguyên tên thật là Nguyễn Thị Phương Thảo
Sinh năm 1986 tại Hà Nội
Năm 14 tuổi, Hà Thủy Nguyên bắt đầu sự nghiệp văn chương với tiểu thuyết dã sử đầu tay dày 1000 trang có tên “Điệu nhạc trần gian” (NXB Phụ Nữ, 2005)
Cuốn tiểu thuyết dã sử thứ hai được viết năm 2005 và xuất bản năm 2008 tên là “Cầm thư quán” (NXB Phụ Nữ, 2008), ngay sau khi ra đời đã bị thu hồi bởi Cục xuất bản vì lý do nhạy cảm chính trị.
Năm 2009, cuốn tiểu thuyết thứ ba là “Thiên mã” được NXB Kim Đồng xuất bản, có thể coi là một trong số ít ỏi tiểu thuyết khoa học viễn tưởng ở Việt Nam.
Năm 2013, xuất bản tập truyện ngắn “Bên kia cánh cửa” (NXB Lao Động & Nhà sách Bách Việt)
Năm 2016, xuất bản tập thơ “Mùa dã cổ” (NXB Hội Nhà văn)
Hiện đang làm founder & admin của Book Hunter
——– CHÙM THƠ XUÂN ——–
ĐIỆU TÌNH
Tôi sẽ hát điệu tình réo rắt
Khi nhân gian quỳ mọp dưới tượng thần
Chúa lạnh lẽo héo khô như xác tục
Phật ngoảnh đầu rũ nhân loại sau lưng
Điều tình vang vang
Sông núi vọng
Hoa bung cánh gió giữa thượng ngàn
Mồ cũ nảy xuân bên luống cỏ
Khói hương ướt đọng giọt mưa tình
Điệu tình mênh mang sáu cõi
Lắc lư vòng xoáy luân hồi
Giọt thời thời rơi đêm tịch mịch
Sực tỉnh chiêm bao, khép mộng đời
Tiếng ai ngân vang rẻo núi
Tiếng ai sa vực hư vô
Nhịp ai lớp lớp trầm luân sóng
Tình ta thinh lặng
Vô thanh
Ta chỉ còn đây ta với ta
Mênh mang tình tỏa khắp sơn hà
Hai tay buông thõng nhìn thiên hạ
Lưng tựa non cao ngóng sông xuôi
Tình tang tình tang
Ta gảy điệu
Tình người loang loang động niết bàn
Tang hải dập dềnh cơn hồng thủy
Chúa bặt im lời
Phật động tâm
Thần tiên vứt phận đời cứu độ
Nếm trái nhân gian
Đọa trần ai
Ai thay ta gảy tình điệu cũ
Cho ta say một giấc trần gian
XUÂN CA
Ta ca vài điệu cũ
Cô độc bỗng lên ngôi
Thế gian lăn xuống dốc
Giọng cao vút lên mây
Ca một chiều xuân hoa rụng rụng
Cố nhân nào còn tiếc nhớ cố nhân
Thư nào gửi về chân trời vắng lặng
Bước trầm luân
Hài rách
Xước chân trần
Ca đêm nao độc thoại với riêng đêm
Tay ve vuốt bờ vai trần lạnh lẽo
Giọng ai oán hồn trở về mọi nẻo
Phố lang thang
Đèn nhạt
Lá tả tơi
Ca phận người cố níu bám tự do
Níu vô vọng đến khi thân xác rã
Đời lạc lối, bốn bề không bờ bến
Con thuyền trôi
Sóng vỗ
Cánh chim sa
Ca một mai yên ngủ nơi hoang vắng
Giọt tinh khôi chấm lạnh trán thanh nhàn
Buông tay thõng hững hờ trông thế sự
Động hoàng hoa
Mây trắng
Khúc tiêu diêu
Ca một đời ta điên tất thảy
Vung bạc tiền vương vãi khắp trần gian
Cười ha hả cho tận cuộc truy hoan
Chén rượu đổ
Gối chăn
Xiêm áo tuột
Ca điệu tình cho đất trời ngây ngất
Siết chặt nhau không dứt nợ ngàn năm
Vũ trụ im chờ ta từng khoảnh khắc
Thiên cổ tình
Thề hẹn
Kiếp nhân sinh
Ta còn ca cho thay thời đổi đại
Ta còn ca cho vũ trụ xoay vần
Ta ca phận ai lan khắp cõi
Ai tụng phận ta
Chiêu hồn xuân
ĐÊM TRĂNG MÁU XEM BÁT QUÁI NGẮM HOA ĐÀO
Váng vất mưa trăng rụng
Càn khôn
Ứa máu tình động dục
Ly khảm
Lùa hoa đào vọng mơ
Cấn tốn
Bão lênh láng hồng hoang
Lôi trạch
Vòng bát quái chuyển thời xoay thế
Lẽ âm dương sắc sắc không không
Mênh mông này cõi hóa công
Hất tung thời thế
Mặc đời như sông
Ta ngồi ta trông
Nhoẻn cười mây gió
Đất trời đảo lộn như định sẵn
Lòng người xảo trá bởi thịnh suy
Cùng chàng cạn chén lưu ly
Huyết tràn cuồng tửu ngỡ là men trăng
Say rồi ta nhập mộng trăng
Ái ân cho thỏa nguyệt cầu gần xa
Đất trời cần có đôi ta
Đôi ta cứ sướng kệ cha đất trời!
Mặc cho bát quái chuyển dời
Đào hoa khai lộ, trăng rơi mất rồi…
Trăng rơi tịnh thủy
Lóe ánh trăng trăng
Đời nay đã vắng
Ái tình giăng giăng
Ủ MEN THƠ
Ta vuốt một chùm thơ đã cũ
Trên cây đời tàn úa suốt thiên niên
Ai kẻ vãng lai mùa quá khứ
Mang về đây trọn vẹn cả màu thơ
Lạc bước nơi u ngục
Đếm lá rụng lá tàn
Ép chùm thơ quá khứ
Cho lên men thời gian
Hơi men say thế giới
Cho thế giới quên buồn
Cho buồn vương u ngục
Cho ngục quên cơn điên
Ai thương kẻ điên nơi đáy ngục
Hận nhân tình nên hồn loạn phàm thai
Này người hãy uống cho say
Cho quên thế giới
Cho siêu thoát hồn
Cho một mai lòng hết cô đơn
Mỉm cười một cái tan hờn ngàn năm
Ô kìa kẻ tham ăn bám đời
Có nuốt nổi men say
Cho đốt sạch bạc tiền
Cho thiêu rụi hư danh
Cho sự nghiệp tan tành
Cho cây đời lại xanh
Ta vun mầm thơ mới
Chờ u ngục nở hoa
LÁ LOẠN CÀNH HOANG
Lá loạn cành hoang
Lá loạn cành hoang
Xôn xao xúc cảm trời đông lộng
Ta lướt phố dài
Mây rủ một nhành mai
Chàng ngủ gục thư trai
Ôm giấc mộng hoàng đài
Lá tàn tàn
Phong hoang hoang
Mộng hoàng đài úa vàng trên nẻo vắng
Hoa mai trắng
Tinh tựa sương
Mềm tựa tuyết
Chân nhân đang thuyết lẽ vô thường
Ta thoảng điệu gió
Ta vi Vô Vi
Cõi đời lặng nhịp
Chân nhân mờ bóng
Chàng sực tỉnh rồi
Ta thành mai trắng
Chàng biết hay chăng?